Những gì còn trong tôi
Là sống vì đồng loại
Trao đi tình nhân ái
Để cho lòng thảnh thơi
Chẳng thể chờ em ơi
Anh thôi đành giã biệt
Trong lòng mình anh biết
Chúng mình chẳng thể xa
Chớ trêu phận duyên ta
Ở hai bờ cách biệt
Nhớ đêm ngày da diết
Ở xa nên cách lòng.
Chia tay chẳng ai mong
Nhưng thực là như thế
Vẫn tháng ngày dâu bể
Ta gắng gượng với đời
Dẫu thương lắm em tôi
Tảo tần chia đôi ngả
Anh một lần đã ngã
Có em gượng đứng rồi
Mỗi sớm mai đành thôi
Chẳng được nhìn nhau nữa
Tại anh vì chót hứa
Cuộc sống chẳng chiều mình
Em đã quyết lặng thinh
Chẳng còn cần anh nữa
Trái tim anh vụn vỡ
Bởi tại mình đánh rơi
Những ngày tháng chơi vơi
Giữa bềnh bồng cuộc sống
Cuộc đời thường biến động
Chẳng êm đềm như sông.
Anh chỉ mong thành công
Những gì mình ước hẹn
Để không còn hổ thẹn
Mình là kẻ vô ơn.
Hà Nội, 12/2019