


Cuộc sống đã nghèo lại nghèo thêm, tương lai mù mịt. Chẳng còn cách nào khác để tồn tại và cứu cho cuộc sống gia đình, họ đành liều mình rủ nhau vượt biên bằng chính những chiếc ghe bám biển hàng ngày. Mỗi nhà một người gom tiền mua vàng và cử 1 người có kinh nghiệm đi biển để vượt biên, cứ thế mà chỉ trong vài năm đầu thập kỷ 80 cả làng Cương Giáng hầu như nhà nào cũng có người đi được, tuy cũng có ghe bị chìm và cũng có nhiều người bỏ mạng nơi biển sâu. Những người qua được Hồng Kông, MaLaysia… đều được định cư ở các nước phát triển. Với bản tính cần cù, chịu khó và tiết kiệm Họ dành dụm những đồng tiền làm ăn nơi đất khách quê người gửi về nuôi sống gia đình ở quê nhà rồi dần dần bảo lãnh cho người thân sang định cư…
Một dòng tiền thường xuyên chảy về cái quê nghèo ấy, rồi cũng từ những đồng tiền ấy cộng thêm những chính sách phát triển nông thôn của Nhà nước mà nơi đây làng xóm đã đổi khác. Nhiều nhà ở được xây dựng kiên cố và đẹp. Cũng từ nguồn tiền này mỗi gia đình, dòng tộc tìm cách gom góp tiền gửi về xây lăng mộ, từ đường. Những tốp thợ lành nghề, chuyên nghiệp của Thừa Thiên Huế được thuê về đây xây lăng, dựng tam quan, bình phong...
Quanh năm suốt tháng không lúc nào vắng bóng đôi ba nhóm thợ xây, tô vẽ các lăng mộ, từ đường. Bàn tay khéo léo được truyền qua bao đời khi xây các lăng mộ của các đời vua chúa lại được các nghệ nhân thể hiện qua các từ đường và lăng mộ nơi đây với đa dạng mẫu mã kiểu cách tạo nên diện mạo lăng mộ và từ đường được coi là đẹp nhất tỉnh Thừa Thiên Huế.
Bài và ảnh : Kỳ Nam
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét